Truyện: Sư tử và lợn con
Sư tử Ryan và Lợn con Picky là hàng xóm của nhau, hàng ngày, chúng đều rủ nhau cùng đi học. Ryan nói rất nhiều nên được mọi người đặt cho biệt danh là “Biết tuốt”. Còn Picky thì ít nói, nhưng rất lễ phép và được mọi người đặt cho biệt danh là “Mít đặc”(1).
Đường đi học vui lắm nhé, đi qua tiệm bán dâu tây này, còn đi qua cả hồ Thiên Nga nữa. Một hôm, trên đường đi học, Sư tử và Lợn con gặp một người đàn ông râu ria xồm xoàm. Ông ta nói với Sư tử Ryan: “Này cháu bé, cháu tên là gì?” Ryan “Biết tuốt” liền trả lời ngay: “Cháu tên là Ryan, chín tuổi ạ.” Nó còn nói với ông ta rằng: “Bố của cháu là Vua Sư tử đấy, bây giờ đang sống ở Châu Phi. Ông có biết Châu Phi không? Bố cháu còn gửi cho cháu một cây giáo Châu Phi làm bằng gỗ mun, bên trên có khắc họa tiết rất đẹp nữa đấy.”
Người đàn ông quay sang hỏi Picky: “Cháu bé, cháu tên là gì?” Lợn con vốn tính chậm chạp, mãi lâu sau mới nói: “Xin lỗi ông, bố của cháu vẫn chưa đặt tên cho cháu ạ.”
Người đàn ông liền lấy ra hai thanh kẹo socola đưa cho hai bạn nhỏ. Ryan lập tức bóc kẹo ra ăn ngay, ngon ơi là ngon! Picky đưa thanh kẹo lên mũi ngửi ngửi và nói: “Xin lỗi ông, cháu sợ bị sâu răng ạ.”
Bỗng nhiên, Ryan lăn quay ra ngủ. Hóa ra thanh kẹo đã bị tẩm thuốc mê, nó bị ngấm thuốc mê nên không biết chuyện gì đang xảy ra nữa. Khi nó ngã ngất xuống, người đàn ông cúi xuống bế nó lên. Picky cố gắng níu lại, miệng hét lên gọi người đến cứu. May làm sao, bác Voi đang tắm ở dòng suối gần đó, nghe tiếng kêu cứu vội chạy đến, giơ vòi phun nước vào thẳng người đàn ông nọ. Ông ta sợ quá chạy mất hút. Ryan được cứu, từ đó trở đi, nó không bao giờ dám ăn đồ của người lạ cho nữa.
Sưu tầm