Truyện: Sâu xanh chơi trốn tìm
Trên đồng cỏ, có một chú Sâu xanh với đôi mắt to tròn, những cái chân nhỏ nhắn, những sợi lông lưa thưa và cái bụng tròn căng, béo múp míp, trông mới đáng yêu làm sao. Khỉ con và Nhím con rất thích Sâu xanh, thường xuyên mang lá cây non đến cho Sâu xanh ăn.
Sâu xanh rất thích chơi cùng với Khỉ con và Nhím con. Có lúc, chú Sâu xanh nghịch ngợm còn bò lên cả người của Khỉ con, dùng những chiếc chân nhỏ của mình cù vào bụng nó, khiến cho Khỉ con cười ngặt nghẽo. Sâu xanh cũng rất thích chơi với Nhím con, nhìn thấy bóng dáng những chú chim săn mồi bay đến là Sâu xanh liền trốn xuống dưới bụng của Nhím. Các bé đừng thấy Nhím con mặc chiếc áo toàn gai nhọn mà sợ nhé, thực ra, dưới bụng của nó rất mềm mại nhẵn nhụi, Sâu xanh trốn ở dưới đó vừa an toàn lại vừa ấm áp. Có khi, nó còn ngủ một giấc rất say sưa ấy chứ.
Hôm nay, Khỉ con đi hái đào, còn Nhím con đi hái táo, chỉ còn Sâu xanh chơi một mình trên bãi cỏ. Đúng lúc đó, có một chú Gà con vừa đi dạo trên đồng cỏ vừa hát. Gà con rất thích bắt sâu để ăn, Sâu xanh nhìn thấy Gà con bèn lập tức trốn đi, nhưng nó đã bị Gà con phát hiện rồi. Gà con hí hửng reo lên: “Chú Sâu non đáng yêu quá, xinh xắn quá, mình không nỡ ăn thịt nó tí nào cả, mình sẽ nuôi nó trong một cái hộp để chơi với nó.”
Thế là Gà con liền bắt Sâu xanh và cẩn thận mang nó về nhà. Về tới nhà, Gà con tìm được một cái hộp rất to và cho Sâu xanh vào trong hộp.
Dưới đáy hộp vừa tối vừa thiếu không khí, Sâu xanh sợ hãi lắm, nó vừa khóc vừa gọi: “Khỉ con ơi, Nhím con ơi, mau đến cứu tôi với!” Nhưng tiếng gọi của Sâu xanh nhỏ quá, làm sao Khỉ con và Nhím con có thể nghe thấy được. Sâu xanh khóc mãi, khóc mãi, cho đến khi mệt quá, nằm xuống đáy hộp ngủ thiếp đi. Sâu xanh nằm mơ thấy dưới bụng mình có những sợi tơ rất đẹp và mềm mại. Sâu xanh liền quấn những sợi tơ đó xung quanh người mình, vừa làm, nó vừa vui vẻ tự nhủ: “Mình muốn chơi trò trốn tìm với Khỉ con và Nhím con.”
Bỗng nhiên, Sâu xanh phát hiện ra mình đã mọc một đôi cánh rất to và đẹp, nó muốn bay lên, nhưng nắp hộp đã bị đóng chặt, liền lấy hết sức đập cánh vào nắp hộp giấy. Gà con nghe thấy tiếng động trong hộp thì cho rằng Sâu xanh đói rồi, liền mở hộp ra và nhét một lá rau vào, bỗng nhiên, nó thấy một chú Bướm xinh đẹp bay ra từ trong hộp. Gà con kinh ngạc nhìn chú Bướm đang bay lượn trên đầu mình và nghĩ: “Thì ra Sâu xanh có thể biến thành một chú Bướm xinh đẹp như vậy”. Ngày mai, mình phải đi bắt thêm thật nhiều sâu nữa, để chúng biến thành Bướm mới được.
Lại nói về Khỉ con và Nhím con, sau khi đi hái quả, Khỉ con mang theo đào, Nhím con mang theo táo và rất nhiều lá táo, lá đào non cho Sâu xanh. “Sâu xanh ơi! Sâu xanh ơi!” Khỉ con và Nhím con cùng cất tiếng gọi, thế nhưng không thấy Sâu xanh trả lời.
Sâu xanh đã đi đâu vậy nhỉ? Khỉ con và Nhím con lo lắng tìm kiếm khắp nơi. Đúng lúc đó, chúng nhìn thấy một chú Bướm vô cùng xinh đẹp không ngừng bay lượn xung quanh mình. Có lúc, Bướm đậu lên đầu của Khỉ con, dùng đôi cánh của mình vuốt ve bộ lông tơ của nó. Có lúc, chú Bướm lại nhẹ nhàng đậu lên chiếc áo đầy gai nhọn của Nhím con. Gà con nghe thấy tiếng gọi của Khỉ con và Nhím con thì cũng lật đật chạy tới. Khỉ con nói: “Gà con, có phải bạn ăn thịt Sâu xanh rồi không?” Nhím con cũng vội vàng hỏi: “Sâu xanh đáng yêu là thế, vậy mà bạn lại nỡ ăn thịt nó sao?”
Gà con kêu “chiếp chiếp” mấy tiếng và nói: “Sâu xanh biến thành Bướm rồi, bạn ấy đang chơi trò trốn tìm với hai bạn đấy!”
Bấy giờ, Khỉ con và Nhím con mới chú ý đến chú Bướm. “Ha ha, Bươm bướm mới đáng yêu làm sao, trò trốn tìm này mới vui làm sao!” Khỉ con và Nhím con nhìn chú Bướm đang bay lượn khắp nơi trên bãi cỏ, vui mừng thốt lên.