Truyện: Những đứa trẻ lười biếng
Mùa đông lạnh giá đã đến, phải ở nhà một mình, Thỏ con cảm thấy rất buồn chán. “Đúng rồi, mình phải đi tìm bạn mới được.” Thế là Thỏ trắng ra khỏi nhà và đi tìm bạn chơi cùng. Nó đến nhà Gấu con - người bạn thân nhất. Nhìn thấy Gấu con đang ngủ, Thỏ con nghĩ bụng: “Gấu con lười thế nhỉ, mình đi tìm Rắn con chơi thôi.” Nói xong, nó lại chạy đến nhà của Rắn thì thấy Rắn cũng đang ngủ. Thỏ con lại đến nhà của Ếch con và thấy Ếch con cũng đang ngủ. Thế là, Thỏ con chỉ còn cách lủi thủi đi về nhà và nói với mẹ: “Con không bao giờ muốn chơi với các bạn ấy nữa.” Thỏ mẹ hỏi: “Tại sao vậy?” “Vì họ đều là những đứa trẻ lười biếng, tới giờ này mà vẫn còn ngủ nướng.” Thỏ mẹ xoa đầu của Thỏ con, nói: “Con trai ngốc nghếch của mẹ, không phải các bạn lười biếng đâu, mà là các bạn đang ngủ đông đấy. Khi ngủ đông, các bạn ấy giảm mức độ hoạt động xuống tối thiểu, thậm chí là có thể nhịn ăn đấy. Các bạn ấy đã tích trữ năng lượng trong cơ thể mình và từ từ sử dụng nó cho đến mùa xuân sang năm mới thức dậy và hoạt động trở lại.” Thỏ con chợt hiểu ra, nói: “Thì ra là vậy! Nhưng nếu vậy thì sẽ không còn ai chơi với con nữa rồi.” Thỏ mẹ nói: “Con có thể đi tìm Sơn dương và Ngựa con để chơi mà, các bạn ấy giống chúng ta, không ngủ đông đâu.” Thỏ con đã hiểu ra và háo hức chạy đi tìm các bạn, chúng chơi với nhau thật vui vẻ!