Truyện ngụ ngôn: Chị Mèo nhận họ
Nghe người ta nói Hổ và Báo cũng thuộc họ nhà Mèo, chị Mèo hí hửng lắm:
– Ồ! Thế mà ta, một con ngu, đã không biết ta có họ hàng như vậy! Đã thế, từ rày biết tay ta…
Suy nghĩ một lúc, Mèo ta nhảy tót lên lưng bác Lừa.
– A! Chuyện gì thế này? – Bác Lừa ngạc nhiên.
– Chở ta đi đến chỗ ta ra lệnh! Chở đi và không nói năng lôi thôi! Mày có biết bà con họ hàng của ta là ai không? – Mèo ta thốt lên trong lúc vẫn ngồi chễm chệ trên u vai bác Lừa.
– Ai thế? – Bác Lừa tò mò.
– Ông Hổ và ông Báo chứ còn ai! Không tin à? Không tin thì cứ đi hỏi chị Quạ mà xem!
Bác Lừa đành phải cõng Mèo đi hỏi chị Quạ. Chị Quạ xác nhận:
– Đúng thế! Mèo, Hổ, Báo, Linh Miêu, thậm chí cả Sư Tử đều cùng họ nhà Mèo mà ra.
– Bây giờ thì tin rồi chứ? – Mèo ta thốt lên rồi đưa móng chân quào vào u vai bác Lừa – Chở ta đi!
– Đi đâu? – Bác Lừa hỏi giọng tỉnh bơ như không – Chở đến ông Hổ hay ông Báo?
– Khó… ô… ông! – Mèo ta nói, giọng run rẩy – Chở ta đến… đến lũ… lũ gì nhỉ? Lũ Chu… uột!
Và thế là bác Lừa chở Mèo ta đến chỗ có Chuột.
Bởi một lẽ, dù sao thì đó cũng chỉ là một con Mèo!