Truyện: Hàng xóm của gấu con
Đằng sau nhà của Gấu con có một cái cây rất to, không biết từ lúc nào đã có một chú Chim bay đến làm tổ trên cái cây này. Gấu con nhìn thấy Chim, liền nghĩ bụng: “Mình có hàng xóm rồi, đúng là một việc đáng mừng!” Hôm sau, Gấu con đi tìm người bạn mới này thì thấy hàng xóm mới đang đậu trên cây, ngủ say sưa. Gấu con nghĩ: “Chắc là đêm qua bạn ấy không được ngủ, thôi cứ để cho bạn ấy ngủ vậy, ngày mai mình lại đến rủ bạn ấy đi chơi”. Hôm sau nữa, Gấu con lại vòng ra sau nhà và tìm người hàng xóm mới của mình, nhưng lần này nó cũng thấy bạn đang ngủ. Gấu con nghĩ: “Hàng xóm mới của mình đúng là rất thích ngủ”.
Mấy ngày liền, người hàng xóm mới này đều ngủ cả ngày. “Chà, đúng là một kẻ lười biếng!” Gấu con không rủ hàng xóm mới đi chơi nữa mà đến ruộng ngô cạnh nhà để nhổ cỏ, bón phân. Gấu con rất thích ăn ngô nên năm nào cũng trồng một ruộng ngô rất lớn.
Mùa thu tới, ruộng ngô của Gấu con cho rất nhiều bắp, ánh nắng chiếu vào từng hạt ngô sáng lấp lánh, thật là đẹp biết bao!
Một hôm, Gấu con bỗng phát hiện ra bị mất mấy bắp ngô trong ruộng. “Không biết ai đã lấy trộm ngô của mình nhỉ?” Gấu con tức giận nói. Bỗng, nó nhìn thấy mấy dấu chân nhỏ li ti trên nền đất. “Ha, chắc chắn là bọn Chuột xấu xa đã lấy trộm ngô của mình rồi.” Vào mùa thu, bọn Chuột rất hay đến ruộng của mọi người để hái trộm lương thực. Lúa của Ngựa con, rau cải của Dê con và cả đậu của Nghé con đều bị bọn Chuột lấy trộm mất. Mèo con rất hay bắt Chuột giúp mọi người, nhưng chỉ có mình Mèo con thì không đủ sức ngăn chặn lũ chuột vì chúng rất đông.
“Lại phải nhờ Mèo con đến bắt Chuột giúp mình vậy, lần nào cũng phải làm phiền bạn ấy, thật là ngại quá.” Gấu con gọi điện cho Mèo con, Mèo con đang bắt Chuột hộ Dê con, nói rằng ngày mai sẽ đến ruộng giúp Gấu con bắt Chuột. Mùa thu nào Mèo con cũng bận tối tăm mặt mũi như thế đấy.
Đêm hôm đó, những tiếng “chít chít” phát ra từ ruộng ngô khiến Gấu con thức giấc. “Nhất định là bọn Chuột lại đến bẻ trộm ngô rồi, mình phải dạy cho chúng một bài học mới được!” Gấu con tức giận mở cửa ra. Nó nhìn thấy bọn chuột đang nối đuôi nhau khiêng những bắp ngô to ơi là to ra khỏi ruộng.
Gấu con định xông ra thì nhìn thấy một vật gì đó lao từ trên không trung xuống nhanh như một mũi tên, chỉ trong nháy mắt, mũi tên đó đã bắt được thủ lĩnh của bọn Chuột. Những tên còn lại vội vàng vứt cả ngô đi, chạy bán sống bán chết. “Ai đã giúp mình bắt Chuột thế nhỉ?” Gấu con cảm thấy rất kì lạ.
Hôm sau, Mèo con tới, Gấu con kể lại câu chuyện đêm hôm trước cho Mèo con nghe. Mèo con đi vòng quanh ruộng ngô của Gấu con, ngẩng lên thấy chú chim hôm trước vẫn đậu trên cành cây ngủ, liền hét vọng lên: “Xin chào anh Cú mèo!” Gấu con nói: “Bạn đừng gọi nữa, ngày nào cậu ta cũng ngủ nướng hết cả ngày, không để ý đến ai cả đâu.” “Ban ngày anh ấy phải ngủ để ban đêm còn có sức đi bắt Chuột chứ.” Mèo con cười nói, “Người giúp bạn bắt Chuột đêm qua chính là anh Cú mèo đấy.”
Ồ, bây giờ Gấu con mới hiểu: Thì ra người hàng xóm mới của mình không hề lười biếng chút nào, ban ngày Cú mèo cần phải ngủ thì ban đêm mới có thể tỉnh táo để bắt Chuột. Có một người hàng xóm như vậy thật là tốt biết mấy!