Truyện: Dúi con nói sai rồi
Mùa xuân đã đến với khu rừng nhỏ, các loài động vật trong rừng đều đang bận rộn trang hoàng lại nhà cửa. Dúi con cũng tất tả đi mua gỗ lát sàn nhà, mua gạch men để làm đẹp cho ngôi nhà của mình.
Trước hết, Dúi con sửa chữa lại ngôi nhà. Sau đó, nó trang trí lại các căn phòng thật đẹp, dán giấy dán tường thật xinh, lát sàn gỗ, lại còn treo cả một cây đèn thủy tinh lấp lánh nữa!
Dúi con nhìn ngôi nhà xinh đẹp và sạch sẽ của mình, nghĩ bụng: “Mình nên mời các bạn đến chơi để chúc mừng nhà mới”. Thế là, nó mời Vẹt xanh, Sơn dương, Sóc con và Thỏ trắng đến nhà mình chơi.
Nhưng thật không may, các bạn khác đều đang có việc bận, chỉ có mình Thỏ trắng đến chơi với Dúi con. Dúi con rất thất vọng, nó không thèm để ý đến sự có mặt của Thỏ trắng mà chỉ chăm chăm nhìn ra cửa sổ xem có ai tới nữa không. Nó cứ để Thỏ trắng ngồi buồn một mình trong nhà.
Đợi mãi chẳng thấy ai đến, Dúi con bực bội nói: “Hừ, người nên tới mãi vẫn chưa chịu tới!”
Thỏ trắng nghe thấy vậy liền tức giận nghĩ: “Thì ra người mà Dúi con mong chờ không phải là mình! Mình nên về thôi!” Dúi thấy Thỏ trắng bỏ về liền vội vàng nói: “Kìa, bạn Thỏ trắng, đừng về!” Nhưng Thỏ trắng không thèm để ý đến lời nó.
Đúng lúc đó, Sơn dương, Vẹt xanh và Sóc con cũng đến nhà Dúi con. Dúi con không giữ được Thỏ trắng ở lại nên cảm thấy rất buồn bã, nó nhăn nhó giơ hai tay lên nói: “Ôi, người không nên đi lại đi mất rồi!”
A! Nghe thấy lời của Dúi con, Sơn Dương, Sóc con và Vẹt xanh đều kinh ngạc ngây người ra, chúng nhìn nhau, nghĩ thầm: “Thì ra chúng ta đều là những người nên về!” Thế là chúng lặng lẽ rời khỏi nhà Dúi con, không thèm chào một câu.
Vậy là chỉ còn lại một mình Dúi con ở trong nhà. Thức ăn bày trên bàn đã nguội hết cả rồi, món nào cũng còn nguyên xi, không ai buồn động đũa, thật là tội nghiệp cho Dúi con!
Sưu tầm