Ông Nội
Ông bị mù hai mắt
Cụt một tay, một chân
Nhưng vẫn ngồi ru cháu
Hết hát rồi lại ngâm
Ông hát ca dao xưa
Ông ngâm bài thơ cũ
Bốn tao nôi đung đưa
Cháu mùi say giấc ngủ
Ông đặt tên cho cháu
Mong cháu khôn lớn mau
Ông làm thơ về cháu
Dạy cháu đọc thuộc làu
Ông đi lại trong nhà
Như vẫn còn đôi mắt
Gậy giúp ông lần dò
Dắt ông qua từng bước
Ông thích nghe thời sự
Từ chiếc radio
Khi nào không bận bịu
Lại cùng cháu đùa nô
Năm nay cháu đã lớn
Đã vào học lớp hai
Là trò ngoan nhất lớp
Học giỏi không kém ai
Cháu thuộc nhiều thơ ông
Rồi chép ra trên giấy
Cháu nắn nót từng dòng
Tiếc là ông không thấy