Nòng nọc tìm mẹ
Ếch ngồi trong mà kín
Ngủ suốt cả mùa đông
Bên hồ, ao, ruộng, đồng
Xuân sang bừng tỉnh giấc
Khi hoa bèo khoe sắc
Ếch nhảy xuống hồ xanh
Đẻ bao trứng tròn xinh
Bám bờ cây bụi cỏ
Chúng dầm sương giãi gió
Đợi lúc gặp mưa rào
Đàn trứng ếch bờ ao
Nở thành đàn nòng nọc.
Đầu thì tròn lông lốc
Đuôi dài nhọn phía sau
Lũ nòng nọc rủ nhau
Lượn bơi đi tìm mẹ.
Chúng từ khi tấm bé
Đã biết mặt mẹ đâu
Nên bỡ ngỡ lau chau
Gặp ai cũng dò hỏi
Chúng gặp cô cá quả
Dẫn một lũ rồng rồng
Cô phải mẹ con không?
Cá lắc đầu bai bải.
Ôi! Các con thơ dại
Cô chỉ là bạn thân
Mẹ các cháu bốn chân
Cô mình tròn dài ngoẵng.
Đang lúc đàn nòng nọc
Mệt mỏi và buồn rầu
Ếch mẹ bỗng từ đâu
Vội lao mình bơi tới
Cả đàn cùng bối rối
Nhìn ngơ ngác xôn xao
Ôi! Chẳng giống tí nào
Mẹ ư, đâu dám chắc.
Ếch mẹ lau nước mắt
Tội nghiệp các con tôi
Mẹ đã về đây rồi
Khỏi kiếm tìm đâu nữa.
Lớn lên thêm ít bữa
Các con sẽ mọc chân
Đuôi kia sẽ rụng dần
Con sẽ y hệt mẹ.
Trong đêm hè lặng lẽ
Nghe ộp oạp bờ ao
Là tiếng ếch ngọt ngào
Gọi đàn con yêu dấu.